Stylist Khúc Mạnh Quân cho biết nhân vật Phương trong ‘Gia đình mình vui bất thình lình’ có tạo hình giản dị nhưng để chuẩn bị trang phục không dễ dàng.

Tái xuất màn ảnh với vai Phương trong phim truyền hình giờ vàng Gia đình mình vui bất thình lình, NSƯT Kiều Anh được khán giả đón nhận. Khác biệt hoàn toàn với vai dì Mai đỏng đảnh trong phim Ngày mai bình yên trước đó, lần này Kiều Anh nhập vai nhân vật có tạo hình giản dị. Stylist của Kiều Anh – Khúc Mạnh Quân – chia sẻ với Ngôi Sao về quá trình chuẩn bị trang phục để góp phần giúp vai Phương tạo được dấu ấn trên màn ảnh.

Diễn viên Kiều Anh và stylist Khúc Mạnh Quân

– Quá trình chuẩn bị trang phục cho vai Phương diễn ra thế nào?

– Trước khi bộ phim được bấm máy vào tháng ba, chị Kiều Anh đã trao đổi với tôi rất nhiều về kịch bản để hai chị em định trang nhân vật. Đây cũng là lần tái hợp của hai chị em sau thành công của vai dì Mai trong phim Ngày mai bình yên. Lần này, tạo hình của chị Kiều Anh khác biệt hoàn toàn. Là chị dâu cả với công việc bán tạp hóa, nhân vật Phương có mức sống không cao, gia cảnh bình thường, vì vậy không thể mặc đồ quá cầu kỳ, nổi bật. Chúng tôi phải thảo luận kỹ làm sao khi lên hình đúng với nhân vật nhưng vẫn đủ đẹp, không bị xuề xòa. Với nhân vật này, tôi không thể mượn đồ mới thời thượng từ các thương hiệu, vì vậy hai chị em quyết định đi lùng đồ ở chợ đồ cũ.

Ban đầu khi có ý tưởng mua đồ second-hand, tôi đắn đo nhiều vì sợ diễn viên bị mất hình ảnh. Tuy nhiên chị Kiều Anh động viên tôi để tìm đồ phù hợp nhất. Hai chị em mất rất nhiều thời gian trong chợ vì tìm đồ cũ không phải là chuyện dễ dàng. Có mẫu ưng ý kiểu dáng nhưng không đúng màu hoặc không vừa size, một số món trông quá lỗi thời, không còn phù hợp xu thế hiện đại, tôi cũng không chọn. Trong quá trình chuẩn bị trang phục đó, mỗi khi tìm được món nào, tôi đều chụp ảnh liên tục cho chị Kiều Anh xem để chị góp ý. Tôi còn nghiên cứu thực tế các chị bán tạp hóa ngoài đời mặc thế nào để chọn đồ cho phù hợp. Có nhiều món đồ được chị Kiều Anh mượn của mẹ, bác và cả bạn bè.

– Anh phải chuẩn bị số lượng trang phục ra sao cho nhân vật này?

– Với nhiều nhân vật khác tôi từng làm như Vân Trang trong Thương ngày nắng về hay Hồng Diễm trong Hướng dương ngược nắng, tôi phải chuẩn bị trang phục không trùng lặp trong từng tập phim. Với nhân vật chị Phương và gia cảnh không quá khá giả, quần áo có thể mặc đi mặc lại nhiều lần nhưng số lượng trang phục vẫn không đếm xuể. Nhân vật chị Phương có nhiều giai đoạn về cuộc sống nên tôi phải mang rất nhiều đồ lên đoàn phim để cùng lựa. Với một số vai khác, quay xong phân đoạn nào là có thể trả thương hiệu luôn bộ trang phục đó thì với vai của chị Kiều Anh, tôi phải gom cả trăm bộ đồ đến hết phim mới có thể trả.

Tạo hình quen thuộc của Kiều Anh trong ‘Gia đình mình vui bất thình lình’:
Áo khoác dù, trang phục tối màu, túi ruột ngựa.

– Đóng vai nghèo khó, Kiều Anh đầu tư chi phí thế nào cho nhân vật này?

– Nhiều người nghĩ vai mặc đồ giản dị thì sẽ tiết kiệm được nhiều chi phí trang phục nhưng thực tế không như vậy. Ngoài mua đồ ở chợ đồ cũ, tôi và chị Kiều Anh còn sắm đồ từ nhiều thương hiệu như Uniqlo, Zara… So với những vai mặc đẹp được các thương hiệu hỗ trợ trang phục, nhân vật chị Phương đòi hỏi đầu tư số tiền kha khá. Chị Kiều Anh cũng rất tâm huyết với vai diễn này. Từ lúc nhận kịch bản đến khi định trang, chị đã rất đầu tư vào khâu trang phục. Nhiều bộ đồ mua về mà mặc lên không phù hợp, chị vẫn sẵn sàng thay trang phục khác.

– Một số ý kiến cho rằng nhân vật mặc không đẹp thì không cần stylist. Anh nghĩ sao?

– Là stylist cho nhiều diễn viên trong phim, theo tôi stylist là người định hình cho phong cách của nhân vật, giúp hình ảnh nhân vật đẹp hơn, thời trang hơn. Những vai diễn nhà nghèo có thể không cần ăn mặc quá lộng lẫy tuy nhiên lên phim vẫn phải tươm tất, chỉn chu. Nhân vật chị Phương có tính cách đa chiều, vừa nhẹ nhàng, nữ tính nhưng vẫn cá tính, vì vậy tôi cũng phải tìm hiểu kỹ để mix-match cho phù hợp. Khán giả bây giờ xem phim không chỉ để ý đến diễn xuất, còn cả tạo hình của nhân vật. Stylist giúp diễn viên có gu ăn mặc riêng để chỉ cần giơ chiếc áo, chiếc quần lên là khán giả cũng có thể nhận ra trang phục đó của ai. Thực tế là dù đóng vai không có điều kiện, chị Kiều Anh vẫn được nhiều khán giả hỏi về trang phục trong phim.

– Nhân vật chị Phương có phong cách khác gì so với những vai ‘nhà nghèo’ khác anh từng làm stylist?

– Mỗi nhân vật có độ tuổi, hoàn cảnh, công việc, tính cách khác nhau nên đương nhiên gu thời trang cũng rất khác. Ngay trước khi chuẩn bị đồ cho Kiều Anh trong Gia đình mình vui bất thình lình, tôi vừa hợp tác với Quỳnh Kool trong Đừng làm mẹ cáu, cũng là một nhân vật nghèo khó. Vì vậy, áp lực làm sao để phong cách của hai vai này khác biệt hoàn toàn cũng khiến tôi đau đầu.

Tôi thường lựa chọn cho chị Kiều Anh các kiểu áo khaki, áo khoác gió thoải mái, năng động, không bám bụi và dễ vận động. Bên cạnh đó là các kiểu áo giữ nhiệt, áo cao cổ, gilet, sơ mi khoác ngoài tạo nét riêng cho chị Phương tạp hóa mà vẫn hợp thời tiết quay vào mùa đông. Tôi cũng chuẩn bị cho chị kiểu túi ruột ngựa đeo bụng giống như các chị bán tạp hóa ở đời thường. Với giai đoạn chị Phương mang bầu, chị sẽ mặc các kiểu đầm suông chất thô, màu tối, không có họa tiết sặc sỡ hay màu sắc quá sáng vì không phù hợp tính cách.

Kiều Anh và stylist lùng mua trang phục từ các chợ đồ cũ.

– Anh gặp khó khăn gì khi hợp tác với diễn viên Kiều Anh?

– Chị Kiều Anh có tính cách ngoài đời thoải mái, vui tính nhưng lúc làm việc thì rất kỹ tính. Khi phối đồ, chị luôn quan tâm chất liệu thoải mái không, dễ dàng thể hiện nhân vật hay không. Chị chia sẻ với tôi rất kỹ về từng giai đoạn của nhân vật để tôi chọn đồ cho phù hợp. Dù lịch trình bận rộn, nếu tôi nói chị đi tìm đồ thì chị sẽ cố gắng sắp xếp để cùng đi, bảo đảm trang phục được chỉn chu nhất.

Trong quá trình làm việc, có lúc hai chị em mâu thuẫn. Có lúc tôi bảo bộ này ổn nhưng chị Kiều Anh bảo không hợp, tôi sẽ nhắn chị thử trang phục đó lên, nếu không phù hợp thật thì tôi sẽ lắng nghe. Một số set chị bảo mặc hơi khó chịu, đồ ở nhà nhưng mặc bí, tôi cũng phải tìm nhiều phương án, mượn từ các thương hiệu, thậm chí mua đi mua lại từ các sàn thương mại điện tử đến khi phù hợp thì thôi.

Có lẽ nhân vật chị Phương là vai diễn tôi thấy khó khăn nhất khi làm stylist. Nhiều người nghĩ ăn mặc đơn giản như vậy thì lên đồ có gì phức tạp nhưng thực tế, nội tâm chị Phương rất rắc rối qua nhiều giai đoạn, tôi cũng phải chuẩn bị đồ làm sao để khác hẳn những vai nghèo trước đó. Càng những vai sau này, khi khán giả biết nhân vật có stylist, tôi càng có áp lực phải làm tốt hơn. Chưa kể trước đó, màn hợp tác của hai chị em trong Ngày mai bình yên từng được nhiều người quan tâm, khen ngợi. Có những lúc đang quay cảnh đầu phim lại chuyển liền sang cảnh gần cuối phim, tôi phải đáp ứng rất nhanh chóng việc thay đổi đồ.

– Theo anh tại sao các diễn viên cần stylist khi đóng phim dù sẽ tốn khá nhiều chi phí?

– Tôi nghĩ mỗi người có chuyên môn riêng, nếu có stylist, các diễn viên sẽ không bị phân tâm về phục trang mà chỉ cần để ý đến việc diễn xuất. Nhiều thương hiệu có thể liên hệ trực tiếp với diễn viên để tài trợ đồ, tuy nhiên không phải cứ thế mặc lên thì diễn viên sẽ được khán giả nhớ đến tạo hình.

Ngoài việc giúp diễn viên định trang rõ ràng, stylist làm với các thương hiệu thường xuyên nên cũng sẽ có được những ưu ái riêng. Một số nhân vật, tôi nhờ thương hiệu may riêng màu sắc, theo số đo của diễn viên. Tôi cũng có những thỏa thuận để được mượn trang phục mới nhất và độc quyền, không bị “đụng hàng” giữa các diễn viên. Stylist cũng sẽ là cầu nối để thương hiệu và diễn viên tìm được tiếng nói chung trong việc sử dụng hình ảnh feedback. Khi quay một bộ phim, tôi luôn lường trước những rủi ro như trang phục có thể bị hỏng, bẩn để làm việc trước với các thương hiệu để có thể được họ hỗ trợ, hoặc diễn viên sẽ mua luôn sản phẩm.

Kiều Anh trong ‘Gia đình mình vui bất thình lình’

 

Chị Phương và chồng – anh Công trong phim

Bên cạnh đó là các kiểu áo giữ nhiệt, áo cao cổ, gilet, sơ mi khoác ngoài tạo nét
riêng cho chị Phương tạp hóa mà vẫn hợp thời tiết quay vào mùa đông.

Anh chàng stylist cũng sắm cho Kiều Anh kiểu túi ruột ngựa đeo bụng giống như
các chị bán tạp hóa ở đời thường.